1.Tam quốc diễn nghĩa/三国演义/-La Quán Trung/罗贯中/
Tam quốc diễn nghĩa, nguyên tên là Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa, là một cuốn tiểu thuyết dã sử về Lịch sử Trung Quốc được nhà văn La Quán Trung viết vào thế kỷ 14. Tiểu thuyết có nội dung kể về một thời kỳ hỗn loạn trong lịch sử Trung Hoa là thời Tam Quốc với 120 chương hồi, theo phương pháp bảy phần thực, ba phần hư. Tiểu thuyết này được xem là một tác phẩm văn học kinh điển, và là một trong Tứ đại danh tác của văn học Trung Quốc.
2.Thủy hử /水浒传/-Thi Nại Am /施耐庵/
Thủy Hử là câu chuyện kể về 108 vị anh hùng Lương Sơn Bạc khởi nghĩa chống lại những tên tham quan, lũng đoạn triều chính tiêu biểu là tên thái úy Cao Cầu với danh nghĩa phò vua, thay trời hành đạo. Những người này có xuất thân từ nhiều tầng lớp xã hội nông dân, ngư dân, quan văn, quan võ chính trực thanh liêm,… Có thể kể tên như: Tống Giang, Lư Tuấn Nghĩa, Lâm Sung, Võ Tòng,… ở họ có điểm chung là không chịu khuất phục bọn tham quan vô lại nên hội tụ tại Lương Sơn Bạc khởi nghĩa. Khi đã gây dựng được lực lượng và thanh thế, thủ lĩnh của quân Lương Sơn là Tống Giang quyết định giúp triều đình đánh lại giặc xâm lược, từ đó dẫn đến sự tan rã của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc.
3.Tây Du Ký/西游记/-Ngô Thừa Ân /吴承恩/
Tác phẩm kể về thầy trò Đường Tăng qua Tây trúc thỉnh kinh. Theo ông là 3 đệ tử – một khỉ đá tên Tôn Ngộ Không, một yêu quái nửa người nửa lợn tên Trư Ngộ Năng và một thủy quái tên Sa Ngộ Tĩnh – họ đều đồng ý giúp ông thỉnh kinh để chuộc tội. Con ngựa Huyền Trang cưỡi cũng là một hoàng tử của Long Vương (Bạch Long Mã).
4.Hồng lâu mộng /红楼梦/-Tào Tuyết Cần/曹雪芹/
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình duyên trắc trở giữa hai anh em con cô con cậu: Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc, từ đó mô tả cuộc sống nhiều mặt của một đại gia đình quý tộc đời Minh từ lúc cực thịnh cho đến lúc suy vi trong vòng tám năm. Tiểu thuyết mở đầu bằng một huyền thoại: Nữ Oa luyện đá ngũ sắc vá trời, luyện được năm vạn lẻ một viên. Viên linh thạch còn thừa được đưa về trời chăm sóc cây tiên Giáng Châu. Thần Anh và Giáng Châu duyên nợ, chịu ơn nhau nên phải đầu thai xuống hạ giới để “lấy hết nước mắt của đời ta để trả lại cho chàng”. Từ đó dẫn ra bao nhiêu oan gia phong lưu đều phải xuống trần để trả duyên nợ, sinh ra bao nhiêu chuyện sau này.